Em không mong gì hơn
Một buổi sáng thức dậy
Cùng anh bên cửa sổ
Mình ngồi uống tách trà
Xuýt xoa sao ấm lòng
Em không mong gì hơn
Một buổi trưa lười biếng
Nằm đọc quyển sách cũ
Anh lui cui dọn dẹp
Thi thoảng lại mở cửa:
“Em ơi, khui bia hông?”
Em không mong gì hơn
Những năm, những tháng, những ngày
Anh nướng steak, em đứng phụ
Anh gấp áo, em pha trà
Anh đánh đàn, em thổi sáo
Cùng với sách, rượu và bánh ngọt
Bình bình đạm đạm đi qua năm rộng tháng dài
Hạnh phúc là vầy thôi anh nhỉ?
Là được sống một cuộc đời giản đơn trọn vẹn
Là được ở cạnh người mình thương