Em không mong gì hơn
Một buổi sáng thức dậy cùng anh bên ô cửa
Mình ngồi uống tách trà trong nắng sớm
Và em bật cười khi anh hốt hoảng
Vì nhìn thấy chú tắc kè con
Em không mong gì hơn
Một ngày trưa lười biếng
Em nằm trên sofa cùng quyển sách đọc dở
Anh lui cui đâu đó trên bếp, dưới nhà
Thỉnh thoảng quay lại nhìn em và hỏi:
“Em có uống trà không?”
Em không mong gì hơn
Những buổi tối anh trở về nhà muộn
Mang theo hai que kem
Gọi em dậy và kéo em ra ngoài ban công
Mình sẽ ngồi đó
Ngắm sao trời
Ăn kem
Và kể chuyện trăm năm
Em không mong gì hơn
Những tháng, những ngày, những giờ, những phút
Em rửa bát, anh phơi đồ
Em gấp áo, anh nướng nan (*)
Em chiên trứng, anh thêm vào chút phô mai
Cùng với sách, bánh mì và trà nóng
Bình bình đạm đạm đi qua tháng rộng năm dài
Hạnh phúc là vậy thôi anh nhỉ?
Là được sống một cuộc đời bình thường
Ở cạnh người mình thương.