Một niềm vui cứ nhỏ nhẹ diễn ra
Và
nhỏ nhẹ tan đi.
Mình đừng suy tính nhiều quá trong cuộc đời ngắn ngủi này,
mình đừng suy tính cho mình hay suy tính cho người khác,
mình đừng sắp xếp cuộc gần nhau hay xa nhau như một bài toán khó-
mình hãy cứ để mọi sự diễn ra như cách bình thường vẫn thế.
Hai đứa mình đã như chưa tồn tại
và sẽ như chưa tồn tại,
bằng một cách nào đó
tại một nơi nào đó chúng mình gần nhau,
cẩn trọng nâng niu che chắn cùng nhau.
Nỗi nhớ loanh quanh và đẹp đẽ như một nhánh hoa
mềm mại và yên lặng.
Thời gian đã len qua những ngọn gió xuân
Thời gian đã len qua những vết tích bên trong dáng hình tĩnh lặng
Hãy gần nhau
Nếu cần nhau
… bình thường thôi anh!
Tháng năm dài rong ruổi
Liệu sẽ đến một ngày
Anh đứng trước trùng mây
Nghe nỗi buồn lan mãi
Anh ơi! em bé dại
… Không đợi nổi trùng phùng