I have never been out of our relationship, I’m haven been inside forever. I’m so in it’s humiliating. Because here I am, begging. Your choice is simple, there or here. And I’m sure you have thought it over and over again. But hear me out anh, I love you, I’ve been in love with you since the first time we met at that bar. I love you in a way that I could pretend to like your taste in food, let you eat the last piece of cake, unfortunate way that makes me hate you, or love you. The farther we became, the bigger my love for you. Sometimes it’s so big I feel like my heart wants to explode. It’s not because the child that we shared, it’s my love for you that is weirdly persists no matter how hard I tried to shake it off. So I said this with all my heart, asking you to pick me, to choose me, to love me to bring me along in this journey we called life. Because otherwise, I really don’t know how to carry on alone.You removed a messageEm nằm nghĩ mãi ko biết mình sẽ sống tiếp thế nào nếu mà ko còn hy vọng mình sẽ lại trở về với nhau hạnh phúc như năm kia. Người mà em cứ nghĩ thấy mặt là sẽ cười. Cả năm rồi, em cũng sống vậy đó, sáng sáng thức dậy hay nghĩ vu vơ giá mà có anh ở đây kế bên em để ôm buổi sáng. Tối tối đi ngủ thì nghĩ ước gì mình có anh rủ đi ngủ chung. Em không cần gia đình, ko cần mẹ và em gái, mà đúng là em rất cần anh. Anh Đức khuyên em là em nên đi tìm thêm người khác để em có thêm lựa chọn sẽ giúp suy nghĩ của mình tốt hơn. Em cố thử rồi mà không được, anh cứ ở trong tim em, trong suy nghĩ của em 24/24 thì lấy đâu ra chỗ để thử cho người khác được. Em dọn nhà nhiều lần, nhưng mà đồ anh cho em lúc nào em cũng mang theo. Từ miếng magnet hình mình chụp ở Chiangmai, lần cuối em qua nhà anh em thấy anh tháo ra cất rồi, em cũng nói là mình cũng sẽ làm vậy. Vậy chớ mà chưa bao giờ làm được, nó còn y hệt đi từ tủ lạnh này sang tủ lạnh khác. Tranh anh mua cho em ở chiangmai, em cũng mang theo. Phòng khách của em ko để gì ngoại trừ chiếc ghế anh mua cho em với bức tranh. Em cố tình để vậy để thấy tình yêu anh giành cho em mỗi ngày.Mỗi ngày em đi làm về kế bên cây thông là chiếc ghế mà anh để ý ko mua cho bản thân mình mà sẵn sàng mua cho em.Em biết lắm chứ.Em không bỏ cuộc mà anh cũng đừng buông tay có được không anh? 😞Chứ giờ em không biết sống tiếp sao nữa 😞Em dọn qua nhà mới này là em có tính toán tưởng tượng hết, rằng thì là ở đây có 1 căn phòng làm việc anh có thể vừa làm việc vừa đánh đàn. Tủ quần áo cũng có 2 tủ mỗi người 1 cái. Em tưởng tượng thì thôi rồi, gần nhà có 4 tiệm phở em ăn hết rồi để nói anh nghe tiệm nào ngon.Mà 1 mặt em kể lể vậy, 1 mặt em cũng hiểu là nếu mình có thể dùng lời nói để thuyết phục 1 người chịu thương mình và ở với mình, thì trên đời này đâu có ai lụy tình nữa.3:02 AMXong rồi em còn nghĩ chớ, Minh đến ko đúng thời điểm, bây giờ thì có vẻ được rồi nè. Nếu mình muốn thì mình rủ xuống lại, em của Minh hay là chính Minh luôn. Linh hồn và xác thịt là 2 thứ khác nhau mà. Fantasy world thì em nghĩ tới mốt cũng chưa hết.Chết rồi, em viết tràng giang đại hải. Dài thòng lòng anh thức dậy đọc chắc xỉu luôn. Anh không cần trả lời em đâu, anh cứ suy nghĩ, nếu mà anh có thay đổi thì anh nói em.
Read Next
Anh Choong yêu dấu của Mai, Lâu lắm rồi em chưa viết thư cho anh nhỉ, à mà em viết thư cho anh hàng ngày còn gì. Chẳng qua là em không gọi tên anh thôi, chứ những suy nghĩ …
My mind is not with me in the past couple days. Yesterday I went home at 7 PM and straight to bed, I’m really really tired. I woke up several times throughout the night and I can’t seem to find …
It’s official now. I’m gonna leave San Kamphaeng on April 16th, which is 8 days from today. It’s true to …
I spent a good 10 minutes thinking about the title of this blog and couldn’t think of one good one. Maybe because I don’t really have a topic to write today, there’s not one particular thing going on in my …